Bác Sĩ Nguy Hiểm
Trần Thương hài lòng nhìn kỹ năng phẫu thuật cơ sở.
Trong lòng vẫn còn có chút hài lòng, là chuyện không có bạn gái.
‘Ta không có bạn gái sao?
Risa Tachibana, Nanako… Nhiều lắm đi, ta mỗi ngày đều đổi, nhưng chúng ta chỉ là yêu qua mạng mà thôi, không thấy mặt mà thôi.
Lại nói…
Lão phu không trộm cắp, không tranh đoạt của ai, bằng thực lực độc thân hơn hai mươi năm, một phần
chính là dựa vào giác ngộ đối với nghèo.
Nhưng, hiện tại lão phu có tiền, sẽ có cơ hội tìm đối tượng.
Trần Thương kiểm tra số dư còn lại, phát hiện đã có hơn 22,000.
Hơn nữa tiền mặt mình còn có chừng hai ngàn, hắn tính sơ qua, chính mình mới qua bảy tám ngày đã kiếm
khoảng chừng ba ngàn khối!
Một con số thật đáng sợ.
Hệ thống cho Trần Thương nguồn kinh tế rất là đa dạng.
Tỉ như rút thưởng Alipay, nhận lì xì Wechat, ngay cả 3 ngàn khối tiền cổ phiếu Trần Thương mua năm ngoái cũng cho hắn một chút lợi ích, xem ra hệ thống của mình còn thật mệt mỏi.
Dù sao nghĩ trăm phương ngàn kế để hợp lý hoá thu nhập cho mình, xem ra sau này chính mình rảnh rỗi không có chuyện gì cũng nên mua chút vé số.
Trần Thương kiên nhẫn lấy máy tính ra cẩn thận tính toán, công thêm tiền lương một tháng hơn hai ngàn, chính mình một tháng có thể thu nhập một vạn năm.
Nếu không: Tìm đối tượng?
Ba~
Trần Thương tranh thủ thời gian một bạt tay thức Tỉnh bản thân.
Mẹ hắn bành trướng, còn dám tìm đối tượng, mày làm cái gì đấy? Sao có thể làm ra chuyện tày đình như vậy được!
Trần Thương tranh thủ thời gian lắc đầu, không! Không! Không!
Phát dục hèn mọn, không nên thử a.
Một tháng nếu có một vạn năm, ta có phải nên cân nhắc thuê cái phòng ở mới hay không?.
Chờ công việc ổn định, trước hết phải tích lũy ít tiền, đặt cọc phòng ở, tối thiểu phải có chỗ đặt chân ở thành phố này.
Cũng coi là có cái chỗ đặt chân.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra, sau nửa đêm lục tục ngo ngoe có mấy người tới băng bó, hai vợ chồng cãi nhau làm cho cả hai máu me đầy mặt, đều không nỡ đánh đối phương, nên tự đánh chính mình, kết quả cuối cùng người chồng cầm bình rượu lên bỏ đi ra ngoài thì trận này nháo kịch mới kết thúc.
Ngày thứ hai, sau khi giao ban xong, Trần Thương về nhà bù đắp lại cảm giác.
Ngủ dậy đã mười hai giờ trưa, sau khi rửa mặt, Trần ‘Thương xuống ăn cơm.
Thôn Mã Đại có rất nhiều tiểu thương, một con đường đâu đâu cũng có quán cơm nhỏ, bán hàng rong ở đây không có ai quản, dù sao thôn Thành Trung với tư cách nội thành số ít mấy thôn trung tâm, nơi này là nơi tập trung chủ yếu người dân ở tầng dưới chót.
‘Thế nhưng hôm nay Thôn Mã Đại lại có khác biệt đôi chút với ngày trước, rất nhiều chủ quán đều dán ra trước của tin đóng cửa bán phá giá.
Có thể là vì tin tức sắp phá dỡ.
Trần Thương tìm việc nhà tới quán cơm nhỏ, chọn một đĩa cơm chiên gà xé.