Bác Sĩ Nguy Hiểm

Rate this post

Hai mắt Trần Thương sáng lên, Trương Chí Tân có nhiệm vụ muốn tuyên bố cho mình!

Ngày mai là thứ bảy, sẽ là nhiệm vụ gì đây? Hiện tại phải làm gì?

Liếm chó!

Không sai!

Nhưng phải liếm thế nào?

Phải liếm thật tốt! Liếm đầy đủ phương vị, nhiều góc độ, không góc chết…!

Trần Thương vội vàng nói: “Không có chuyện gì, ngày mai ta vừa vặn nghỉ ngơi, Trương lão sư có gì cần hỗ trợ sao?”

Trương Chí Tân cười cười: “Ừm, có một chút chuyện, ngày mai ngày mốt phòng khám tư của ta có mấy ca phẫu thuật, đoán chừng cần một người giúp đỡ, ta xem tiểu tử ngươi cơ sở rất tốt, tới giúp đỡ chút? Bao ăn, một ngày 3001”

Trần Thương trừng to mắt: “Trần lão đại, ngươi xem đi? Thế nào là rộng lượng, cái gì gọi là ông chủ! Rộng lượng phải như ông chủ Trương đây!”

Trần Bỉnh Sinh cười lạnh một tiếng: “Ngươi cái đồ vong ân phụ nghĩa thấy tiền sáng mắt, tranh thủ thời gian cút đi!”

Trần Thương cười hắc hắc: “Lão đại, ngươi yên tâm, tấm lòng chân thành của ta đối với ngươi thề không đổi, sẽ không bởi vì tiền ít mà bán ngươi, ta cũng là muốn đi theo ông chủ Trương nếm thử hương vị nhà giàu, trở về ta sẽ dùng tiền kiếm được mang ngươi rửa chân đi.”

Trong phòng phẫu thuật lần nữa lâm náo nhiệt.

[ Đinh! NPC trung cấp Trương Chí Tân tuyên bố nhiệm vụ, nhiệm vụ yêu cầu là làm trợ thủ cho Trương Chí Tân hai ngày, hoàn thành ban thưởng: 1. Ban thưởng đặc biệt một hạng; 2. Nhân dân tệ + 1000; ]

Trần Thương nhìn thấy nhiệm vụ ban thưởng, không khỏi sửng sốt một chút!

Ban thưởng đặc biệt là cái gì?

Mặc dù không biết là cái gì, nhưng 1000 nhân dân tệ thì hắn nhận biết a.

Khỏi cần phải nói, chỉ riêng 1000 khối tiền này đã đủ sức. hấp dẫn, cũng đủ để cho Trần Thương luân hãm!

Có câu hát kia như thế nào nhỉ?

Tiền của ngài như thủy triều, tiền như thủy triều đẩy ta tới chỗ ngươi!

Đi sát đăng sau ~~

Tiền như thủy triều vây quanh ta và ngươi.

Ngày kế tiếp, mới sáng sớm Trần Thương đã đến địa chỉ Trương Chí Tân yêu cầu.

Nơi này chính là phòng làm việc của Trương Chí Tân cùng mấy người khác hợp tác mở, một viện phẫu thuật thẩm mỹ, quy mô không lớn, nhưng thiết bị đều đủ, các loại dụng cụ tân tiến, Trần Thương cũng không gọi nổi tên của chúng.

Bên trong có mấy nữ y tá đã bắt đầu bận trước bận sau chuẩn bị.

Không thể không nói, dáng vóc và khí chất của những y tá ở bệnh viện tư nhân đều tốt hơn bệnh viện công rất nhiều, hơn nữa quan trọng nhất chính là… đồng phục y tá ở đây được thiết kế quả thực thỏa mãn rất nhiều nam nhân, làm họ sinh ra ảo tưởng đối với y tái

Trần Thương âm thầm đánh giá max điểm… đồng thời cũng không khỏi cảm khái vạn phần!

Chủ nghĩa tư bản ác bá, tiền tài mục nát chế độ…

[ Đinh! Nhiệm vụ hãng ngày: Phụ trợ hoàn thành 3 ca mắt thuật mở rộng mí mắt (phẫu thuật tạo mắt hai mí), thu hoạch được nhiệm vụ ban thưởng: 1. Kinh nghiệm + 100, 2. Nhân dân tệ + 100; ]

Trần Thương hài lòng lựa chọn tiếp nhận.

Có tiền thật tốt!

Một y tá mặc đồng phục màu hồng trông thấy Trần Thương tiến đến, tưởng răng đến làm gì, đi lên hỏi: “Tiên sinh, tôi có thể giúp gì cho ngài?”

Trần Thương lắc đầu, đang chuẩn bị trả lời thì lại trông thấy một chiếc xe dừng lại trước cửa!

Trương Chí Tân từ trên xe bước xuống. Ta dựa vào! Ông chủ Trương vậy mà đi Nissan!

Nhìn chiếc Toyota Nissan bá khí dừng ở cửa ra vào, Trần Thương có chút không kịp đề phòng!

Dù sao, đi làm ở bệnh viện, nào có lái xe xịn?

Mỗi một chiếc xe đều là phổ thông tâm mười hai mươi vạn, làm sao gặp qua loại xe khí phách mười phần cùng kiểu dáng này?

Đương nhiên, Trần Thương không phải không thấy qua việc đời, bãi đỗ xe ở bệnh viện không thiếu một chút xe sang

trọng, ngay cả Rolls-Royce Trần Thương đều thấy.

Thế nhưng, nhìn Trương Chí Tân cao to từ trên chiếc Nissan bước xuống, Trần Thương vẫn còn có chút kinh ngạc.

Dù sao trước giờ, Trương Chí Tân biểu hiện rất khiêm tốn. Ai, thực sự là…

Thật sự là có tiền a!

Ghen tị al

Trương Chí Tân trông thấy Trần Thương, cười đi tới: ‘Đến đây, tới sớm như vậy.”

Trần Thương nháy mắt hóa thân thân thành chó bắt đầu liếm: “Cái kia nhất định, chuyện mà ngài nhắc nhở, ta vẫn là phải cúc cung tận tụy.”

Trương Chí Tân cười ha ha: “Tiểu tử ngươi!”